Nhiều người so sánh Nga với Trung Quốc. Họ nói rằng TQ cũng giáp với VN. Có thời gian VN cũng là một phần lãnh thổ của TQ. Thế nên việc ủng hộ Nga là ủng hộ TQ xâm lược VN??
Đấy là so sánh ngớ ngẩn. Lần cuối cùng TQ chiếm đóng VN là thời nhà Minh (1408-1428) cách đây đã 600 năm. Khi đó TQ xâm lược VN và bị đánh đuổi sau 20 năm. Trong khi đó, Ukraina tự nguyện gia nhập Liên Bang Xô Viết năm 1922. Thời điểm đó, diện tích lãnh thổ Ukraina bé tí, không bao gồm toàn bộ các tỉnh phía đông mà hiện giờ Liên Xô chiếm lại. Không bao gồm Odessa và toàn bộ các tỉnh phía tây.
Năm 1991, Liên Xô tan vỡ do sự kích động ly khai của phương tây, và sự ngu dốt của các lãnh đạo Liên Xô và Nga lúc bấy giờ như Gorbachov, Yeltsin. Sự tan rã của Liên Xô không phải là ý nguyện của người dân Liên Xô (mà đại đa số là người Nga). Trong cuộc trưng cầu dân ý tháng 3/1991, 71% người dân Liên Xô tán thành duy trì Liên Xô, chỉ cần cải tổ chính trị. Điều này hoàn toàn dễ hiểu, có người dân nước nào lại muốn giải tán nước mình? Tuy nhiên, tháng 12/1991, Yeltsin lúc bấy giờ là tổng thống Nga đã bí mật ký hiệp ước giải tán Liên Xô với đại diện lãnh đạo Ukraina và Belalus. Gorbachov, khi ấy là tổng thống Liên Xô, cũng không đồng ý giải thể Liên Xô nhưng thế lực của ông ta quá yếu, không ngăn cản được Yeltsin. (Thật ra, Gorbachov phải chịu tội chính khi Liên Xô sụp đổ, do những chính sách ngu dốt của ông ta, mặc dù ông ta không lường hết hậu quả Liên Xô sẽ tan rã).
Sau 600 năm, không còn gã Tàu nào đời Minh còn sống. Kể cả cháu chắt, chút chít của nó cũng vậy. Xét trên bình diện thế giới, biên giới của đa số quốc gia ngày nay đã hình thành ổn định hàng trăm năm, không có sự tranh chấp. Thế hệ chứng kiến sự hình thành biên giới, thậm chí hậu duệ F1, F2 của họ cũng đã qua đời. Nghĩa là những thù oán, uất ức của bên mất đất đã trở nên quá mờ nhạt theo thời gian.
Tuy nhiên, câu chuyện của nước Nga
hoàn toàn khác. Đa số những người chứng kiến Liên Xô tan rã năm 1991 và hậu duệ
F1 của họ vẫn còn sống. Họ vẫn nhớ rằng đất nước họ bị phương tây tấn công bằng
“diễn biến hoà bình” nhưng chưa hề có cơ hội phản công. Họ đau đớn bởi từ vị
thế cường quốc số 2 của thế giới, Liên Xô sụp đổ, chỉ còn một nước Nga hỗn
loạn, Chính vì vậy, khi Putin phát động chiến dịch quân sự đặc biệt, có đến 80%
người Nga ủng hộ. ĐẤY LÀ LÒNG DÂN, ĐẤY LÀ CHÍNH NGHĨA.
Những người chửi bới Nga đều nông cạn
cho nên không hiểu cái LÒNG DÂN, cái CHÍNH NGHĨA ấy. Họ đánh giá quá thấp những
sự phá hoại theo kiểu “diễn biến hoà bình”. Họ cho rằng không trực tiếp mang
bom đạn đến tấn công nước khác, nhưng làm cho nước khác sụp đổ, tan rã, mất mát
lãnh thổ thì không có tội lỗi gì. Họ mù quáng đòi hỏi tuân thủ các hiệp ước.
Đấy là sự dốt nát chính trị. Hiện giờ Mỹ vẫn đang hậu thuẫn để các nhóm người
Thượng đấu tranh đòi tách riêng vùng Tây Nguyên ra khỏi VN để thành lập nhà
nước Đề Ga. Giả dụ trong tương lai gần, một nguyên thủ VN nào đó ngu dốt, hoặc
bị các áp lực chính trị, buộc lòng phải ký hiệp định chấp nhận cho người thượng
tách vùng Tây Nguyên ra khỏi VN để thành lập nhà nước riêng. Khi ấy người Việt
(mà đại đa số là người Kinh) cũng phải chấp nhận hay sao??
Họ không thấy sự dơ bẩn, nguy hiểm
của Mỹ và phương tây.
Còn một vấn đề nữa là quốc phòng.
Ukraina là quốc gia lớn nhất ở phía tây của Nga. Việc họ theo đuôi phương tây,
bài Nga, chống Nga sẽ dẫn đến nguy cơ uy hiếp quốc phòng Nga, làm tổn hại lợi
ích của Nga lớn hơn các nước khác. Ngay cả những tổng thống dốt như Yeltsin
cũng hiểu rằng cần ngăn chặn việc NATO mở rộng biên giới đến sát với nước Nga.
Trong khi đó, các tổng thống Ukraina từ 2014 đến nay đều thân phương tây và
nung nấu ý định tham gia NATO. Chính vì vậy, Putin thấy cần phải làm cho
Ukraina bé đi, bớt nguy hiểm đi là điều dễ hiểu.
Giả dụ bây giờ VN theo đuôi phương tây,
tham gia vào các tổ chức quân sự tạo nguy cơ đối với quốc phòng TQ thì bị TQ vả
cho cũng không oan. Việc dân Ukraina chiến đấu bảo vệ đất đai cũng là điều dễ
hiểu. Nhưng ít ra cũng phải lên án Zelensky và các thế lực Ukraina mù quáng
theo đuôi phương tây, chủ trương bài Nga, chống Nga. Chính bọn đấy đã kích động
chiến tranh.
Mọi vấn đề khoa học xã hội luôn có
mặt phải và mặt trái. Chẳng có cái gì là tuyệt đối đúng đắn mà không có ngoại
lệ. Quy luật quan trọng nhất chi phối thế giới vẫn là “mạnh được yếu thua”. Thế
nên cần ứng xử khôn ngoan thay vì bám lấy những thứ kiểu như “hiệp ước quốc
tế”, “chủ quyền lãnh thổ được LHQ công nhận”.
No comments:
Post a Comment