Một số người lo lắng về chuyện WB duyệt đội ngũ làm sách giáo khoa VN. Tôi nghĩ nỗi lo đấy là không có cơ sở. Bởi vì họ duyệt nhân sự làm sách thôi. Có lẽ yêu cầu đó để chuẩn hoá phẩm chất của nhóm làm sách theo các tiêu chí của Liên Hợp Quốc. Trước nay đã có nhiều thứ chuẩn hoá như vậy rồi, chẳng hạn như làm Bộ luật về Lao động và nhiều luật khác. Nhưng chính quyền vẫn là người quyết định nội dung cuối cùng. Và quan trọng nhất là thực thi. Kể cả có luật nhưng không thực thi thì làm gì WB làm gì được.
Không có cơ sở nào để tin rằng lịch sử VN sẽ bị viết lại, cuộc chiến Nam-Bắc lại trở thành nội chiến. Lo lắng về việc những người đào tạo ở phương tây thì lại càng thừa. VN từ 1990 đến nay đã đào tạo hàng trăm nghìn người ở phương tây. Cũng có một bộ phận rất nhỏ trong số đó trở thành bất mãn chế độ. Nhưng tôi nhận thấy đội cuồng tây hung hãn nhất chính là những người chưa bao giờ đi học ở phương tây. Họ có nhiều hoang tưởng rằng xã hội phương tây như là nơi tự do hoang dã, vô thiên, vô pháp.
Đa số những người được đào tạo ở phương tây đều hiểu văn minh phương tây. Họ có thể ủng hộ dân chủ hoá nhưng không điên cuồng vô lối như cái đám người kia. Chưa kể họ cũng không thích những tuyên truyền chống chế độ đi ngược lại với các tiêu chuẩn văn minh.
PS: Cũng cần nhấn mạnh, đào tạo ở đây nghĩa là được đào tạo có
bằng cấp như là đại học, cao học, tiến sỹ ở phương tây. Học hành bài bản thì
mới có đủ kiến thức để tư duy đa chiều. Còn một số người được giới chính trị
hải ngoại đào tạo ngắn hạn để quay về nước chống phá thì tôi không bàn trong
bài này. Các chương trình đó dựa trên tiên đề “không cần chứng minh” rằng chế
độ ở VN là xấu xa. Học viên phải chấp nhận tiên đề đó và chỉ được học cách lật
đổ, chống phá chế độ. Họ không có khả năng hiểu được sự phức tạp của việc quản
trị một quốc gia. Những người đấy chỉ trở thành công cụ để phục vụ các mục tiêu
đen tối của ngoại bang.
No comments:
Post a Comment